Pages

Hai cuộc nói chuyện phone dài.




Cuộc nói chuyện phone dài thứ nhất : 51 phút.
Đầu dây : Virgin Broadband Adviser.
-----
Thoạt đầu nghe giọng, tôi đoán anh da đen, chừng 40 tuổi. Nhưng tôi đoán lại : anh 30 trở lại, lai Ấn, câu cú uống lưỡi nhiều 'rờ' và thỉnh thoảng đọc nối từ vướng víu khó nghe.
'This is the longest conversation i have ever had with a customer since I work here'.
Tôi cười và xin lỗi vì tôi muốn mình nắm bắt được hết thông tin gói cước Internet mà mình đã chọn và không muốn bất cứ sai sót gì hay rắc rối gì sau này.
'You got a pretty long name.'
'Well, i agreed with the long part, but pretty. nah.'
Mỗi lần phải đọc và đánh vần từng chữ tên mình, tôi hay căng thẳng và suy nghĩ nhiều, cố gắng luyến lái phát âm chuẩn chạt.
'Dang, D for Dog, A for Apple, N for November, G for ... Goal ?'
'Phuoc, P for Peter, H for House, U for Unit, O for Onion, C for Cat.'
'So your first name is : Dang Phuoc ...' - chậm và vẫn không thể thuần thục được -
'Oh not yet, I still have one more word in my first name. My first name has 3 words.
The last word is : Duy, D for Dog, U for Unit and Y for yellow.'
Tưởng tượng lại cảnh tôi ngồi rị mọ nghĩ ngợi đánh vần từng chữ, nhớ đến lúc đọc post code có chữ B tôi nghĩ hoài ko ra chữ gì, còn anh cứ la hét trong điện thoại : 'P for Peter ?', tôi nói : 'No, the other one, B'. Nhưng hình như anh vẫn chưa nghe được, tôi nghĩ hoài không ra từ cho chữ B. Phải 30-40s ngập ngừng, rồi sực nhớ ra 'bicycle', tôi la vào điện thoại rồi thở phào.
51 phút nói chuyện, từ thông tin cá nhân cho đến tài khoản ngân hàng, chữ cái và số má cứ ong ong trong đầu cả 10-15 phút sau đó, nhưng tôi khá vui vì đã đăng kí gói cước Internet xong và chỉ phải dọn vào nhà mới ở cùng 3 ngày không có Net thôi.



Cuộc nói chuyện phone dài thứ hai : 33 phút.
Đầu dây : Hoa Phạm.
-----
Điện thoại đến lúc tôi vừa chuyện một mớ đồ lỉnh cỉnh qua nhà mới về.
Điện thoại reo, số lạ, số gì có 9 số : 061508715.
Tôi bắt máy : 'Hello ?'
HP : 'Alo, Duy hả.'
Tôi đớ miệng không nói lên được câu tiếp theo vì mải mê vắt óc đoán xem đầy dây bên kia là ai. Thường thì chỉ cần nghe một câu, một từ, tôi có thể đoán ra được. Nhưng Hoa Phạm thì khác đó Hoa Phạm, đã vài lần tôi không đoán ra nổi. Quá quen, quá lạ chăng ?
Rồi cô phì cười. Tôi thốt lên : 'À, Hồng Hoa hả !!!' - ngạc nhiên và mừng -
Cô bạn chí cốt đã có những cú bức phá ngoạn mục trong hè cùng với tôi. Rất đặc biệt.
Giờ đang ở HongKong, nhiều cuộc nói chuyện dài đăng đẳng cập nhật tình hình của nhau, tin tức, hình ảnh và tự dưng thành một cái gì đó không thể thiếu trong một số ngày.
Chuyện nhà cửa rối rắm, phiền não là nguyên nhận một số ngày bặt vô âm tính.
Cuộc nói chuyện đường dài này đã cập nhật mọi thông tin rồi lắp lại lỗ hỏng tình hình đó.
Tôi vui cười luyên huyên kể chuyện nhà cửa và cái sự may mắn khi có được nhà 'cũng ô-kê' và kế hoạch dọn nhà, lắp Net, chuyển hãng điện thoại các thứ ...
Hoa Phạm đang dạo mát ngoài ban công trong cái sự thật trớ trêu bị cúp nét của khu cô ở.
Rồi chuyện lạ về sự có mặt thường xuyên của cô trong thư viện làm xôn xao giới trẻ Hồng Kông.
Rồi sự bạt bẻo trong việc chăm sóc cơ thể, thể hiện qua hành động qua ở nơi đất khách trăm năm trời mà chỉ mới nấu được 2 bữa cơm nhà. :))
Rồi chứng bệnh thâm niên của tuổi tác : thấp khớp khi gió lùa 15 độ cê từ máy điều hòa khắp trong nhà trong phố.
Câu chuyện đi ngủ đắp mền không cần máy lạnh dựt gân làm cậu bạn đến từ Đức rớt hàm dưới...
Nhiều chuyện lắm, cũng weird mà cũng ít làm cho người nghe cười phì phò lắm đó cô gái hay đỗ lỗi 'Tại Duy đó' à.

Simon Phan

Cung Sư Tử | Thiết Kế Dạo | Thích Du Lịch | Email: simondphan@gmail.com Còn trẻ, khoẻ, vui vẻ và hạnh phúc. Sinh sống và làm việc ở Sài Gòn, người ta nói đã từng là hòn ngọc viễn đông nhưng tự nghĩ chắc vẫn ngấm ngầm toả sáng chứ đâu phải 'đã từng'. Ở hiện tại, nghĩ về tương lai và ít khi nào tiếc nối quá khứ.