Về nhà biết được ông Piers có gọi cho tôi 2 lần và nhắn vài tin nhắn, tôi móc điện thoại check liến thoắng mà đâu có. Vầy là chắc Pier vẫn chưa nạp số mới của tôi vô từ hồi nảo hồi nào. Tôi gọi lại cho Piers, giọng ông tươi tỉnh và cứ nói 'I'm so sorry about that', tôi thì lại không lo cho cái máy nước nóng điên và tình trạng thiếu nước nóng của nhà, mà lo hơn cho ông. Piers vừa vào bệnh viện mấy ngày nay do tai nạn bất thình lình lúc ông đi đến một trường ở tỉnh làm lecturer, không may bị té thang máy tại trường và bị 'broken hip'. (Bể hông?)
Tôi hỏi thăm tình hình, ông kể tóm tắt và kết thúc với 'It's a stupid lift and I made a stupid mistake' rồi cười. Piers sẽ về lại London trong vòng vài ngày tới nhưng chắc vẫn sẽ phải ở bệnh viện để theo dõi bệnh tình.
Còn chuyện nước nóng, nhắc lại, ông lại xin lỗi thêm lần nữa và nói mai sẽ gọi thợ đến sửa. Mắc cười một chuyện là ông còn chỉ tôi vài tips như nếu lạnh cần mượn fan heater thì chạy lên nhà ổng kêu bà Anna vợ ông lấy cho, rồi buổi sáng nấu nước nóng bằng kettle để pha nước lạnh rửa mặt đánh răng... Tôi cười phì thấy ông coi tôi như đứa trẻ '3 tuổi', 'That's exactly what I did this morning' tôi trả lời lại làm ông cũng cười rồi chào tạm biệt trong điện thoại.
Nói chuyện xong thì nhìn lại mớ đồ bày ra sẵn trên bếp chuẩn bị nấu làm tôi lại lười. Mà thôi, cưng cái bụng nên dẹp cái sự lười!

Martin Parr - New Brighton