Pages

Cục sắt của ba

Hình minh hoạ: Cục sắt con với Cục Vàng.


Dắt chạy cục sắt của ba lên dốc nhà mà tự dưng nửa chừng tắt máy cái cụp. Khựng lại nghiêng ngả, dùng tay vật lại cho ngay hàng thẳng lối xong rồ ga chạy nó vô nhà ngay ngắn.

Cục sắt của ba là con Honda Cup 125cc xanh dương đậm có cái bửng trắng, giờ thì như ngà voi qua bao năm tháng. Chắc cũng được mấy thấp kỉ rồi chứ đâu ít!

Cục sắt cứng oạch, chai lì và chả dễ dàng gì cho đặng nên bất đắt dĩ lắm thì mới mượn leo lên nó phóng ra đường đi công chuyện gấp. Chân thắng không hiểu lý do gì mà tuột hẳng xuống hai ba phân, đạp sâu lắm mới nghe cái ót. Xi-nhan con đậu con bay, tắt tiếng và thỉnh thoảng loé xè sáng chưng chứ không chớp tắt. Kèn thì khàng như giọng ông già sửa xe ngoài hẻm. Cái nút đề vàng vọt đã mòn và tróc sơn gần hết, lộ ra ti tỉ đốm xám tàn nhan như bị ung thư thời kì cuối...

Vậy chớ mà ba lái cục sắt như lái một con tướng mã lụa là ngọt sớt, thỉnh thoảng cũng thắng cái cụp như sấm sét loé một cái trên bầu trời đen, nếu chở thằng con thì đít nó trượt lên yên trước! Cục sắt cũng là xe mà thằng con tập tành lái lụa thưở háu đá, có lần trả số bị kẹt, nó luýnh quýnh đạp loạn xạ rồi rú ga, cục sắt bốc đầu lên cao như muốn bay lên thẳng trời, ba nó té cái bịch xuống đất!

Với tính cách của ba, thì cục sắt sẽ mãi mãi là con chiến mã trường tồn! Không có cái gì có thể thay đổi được vì ba sẽ không thể nào hiểu nổi tại sao còn chạy ngon lành như vậy mà vứt đi sắm xe đời mới hao xăng?!

Hôm nay trời mưa dầm dề mà phải đi công chuyện gấp, cục sắp là sự lựa chọn duy nhất nên bị đụng độ. Leo lên, chạy mà nghe cái nhịp thở của cục sắt không lẫn vào đâu được. Dừng đèn đỏ trả số về số một rồi sờ tay lên mặt nó là sẽ được đi về tuổi thơ, về những đêm ba chở ba cả nhà đi chơi về, thằng con sẽ gục mặt và được ru ngủ bằng sự rung rẩy khó chịu của cục sắt!


Simon Phan

Cung Sư Tử | Thiết Kế Dạo | Thích Du Lịch | Email: simondphan@gmail.com Còn trẻ, khoẻ, vui vẻ và hạnh phúc. Sinh sống và làm việc ở Sài Gòn, người ta nói đã từng là hòn ngọc viễn đông nhưng tự nghĩ chắc vẫn ngấm ngầm toả sáng chứ đâu phải 'đã từng'. Ở hiện tại, nghĩ về tương lai và ít khi nào tiếc nối quá khứ.